Cuộc sống đúng là đùa giỡn với con người. Vậy mà...như sét đánh bên tai, a sốc và hoảng loạn, gđ a choáng váng, còn e gộp hết mọi thứ tồi tệ nhất, e như đổ vỡ hoàn toàn...
Tất cả mọi chuyện diễn ra nhanh quá khiến không ai trong chúng ta kịp bình tĩnh lại... Liệu người con gái ấy có vui không khi có đc a... E tin là không... Vì cái gì đã vỡ thì không hàn gắn đc trọn vẹn... Ngày tồi tệ nhất đã đến... Chấp nhận nhường a... Hi sinh tất cả... E đọc dòng stt đó e tin nó dành cho e... cho đứa con gái a vẫn yêu và thương thật nhiều... Nhưng vì trách nhiệm e k giận a... Vì e 1 kẻ đến sau... E là con gái e hiểu họ cần a hơn e... Giờ e chấp nhận làm em của a để xoa dịu tất cả... Để a vui, người ấy vui, gđ a vui...
E làm thế cũng vì a, vì e, vì h và vì gđ a, họ quá tốt với e... Đến lúc a cưới e nên làm gì chứ... Đến nhà a như chưa từng có chuyện gì xảy ra hay là e trốn tránh như cách a đã trốn tránh e vì không muốn e tổn thương...
Cần lắm 1 lời khuyên từ mn