Tả cây bưởi trước vườn nhà em.  Em hãy tả một cây ăn trái đang mùa quả chín
Lập dàn ý tả cây bưởi
DÀN Ý
1)   MỞ BÀI:  – Thấy những trái bưởi đung đưa theo gió.
-Nhớ ngoại
2) THÂN BÀI: – Ngoại trông với mục đích cho cháu sau này ăn quả.
– Thân to, rắn chắc.
– Vỏ xám, có những đốm mốc.
– Nhiều cành lá rườm rà.
– Lá thắt ở giữa hình trái tim,có mùi thơm.
–   Ra hoa , thay lá.
– Hoa: trắng, thơm, nhụy vàng, dùng ướp trà
– Trái:
+  Lớp lông măng rụng dần khi già.
+ Chuyển màu vàng.
–  Múi : Mọng ướt ngọt thanh
3) KÊT LUẬN  : Nhớ ông đã trông bưởi, nhớ lời ông dạy.
” uông nước nhớ nguồn”.
BÀI LÀM
Tả cây bưởi.
Cơn gió thổi làm lay động cây bưởi trước nhà. Những quả to tròn đu đưa theo gió; những giọi sượng đọng lại trên lá rơi xuống đất nghe lộp độp. Sáng nay nhìn cây bưởi,tôi bỗng thương nhớ ông ngoại vô cùng. Ngày xưa, cũng dưới cây bưởi này,  tôi cùng ông ngoại đã sống bên nhau.
Cây bưởi này đã gắn bó đời ông ngoại và vả đời tôi. Bà mất sớm, ông thui thủi ở nhà. Ông tìm thú vui với con cháu, với việc trông cây… và ông trồng cây bưởi này với mong muốn rằng ” cho vui làm quà cho con cháu”. Tôi là đứa cháu út nên được ông dành tình thương hơn. Ông hay kể cho tôi nghe và đọc câu này như răn dạy tôi điều gì ! ” Uống nước nhớ nguồn, ăn trái nhớ kẻ trồng cây” . Lúc đó tôi hãy  còn nhỏ câu nói của ông làm tôi thuộc làu làu nhưng mơ hồ không hiểu gì cả. Tôi chỉ biết rằng ông rất thương và cưng chiều tôi.
Năm tháng trôi qua, cây bưởi cũng như tôi lớn dần, lớn dần. Thân cây bây giờ trông to khỏe và rắn chắc lắm. Vỏ cây không còn xanh và mướt như lúc nhỏ và đã chuyển sang màu xam xám có vẻ rất phong trần.Vỏ cây loang lổ những đốm mốc trắng làm lớp áo bên ngoài xù xì hẳn lên. Thân cây thẳng đuột như cái cột nhà và lên trên chia thành nhiều cành lớn, nhỏ, rồi nhỏ nữa làm tán cây rộng lớn che nắng cả một khoảng đất trống. Lá bưởi không giống như những cây khác. Lá bưởi tương đối dày. ở khoảng giữa lá thắt lại tạo hình quả tim. Bề mặt lá có màu xanh đậm, bề dưới có màu xám trắng. Lá bưởi có mùi thơm rất dễ chịu. Ông ngoại vẫn thường nấu lá bưởi với lá sả để xông mỗi khi tôi bị cảm.
Vào mùa ra hoa, cây bưởi rụng hết lá già và thay và thay vào đó những chùm lá xanh non mơn mởn. Những chùm bông trắng muốt đua nhau đâm tua tủa, giữa bông hoa có nhụy vàng nhỏ xíu trông tinh khiết làm sao. Hoa bưởi tỏa hương thơm ngào ngạt, một mùi thơm mang vị đồng quê. Ông tôi thích hương vị của hoa bưởi, ông phơi khô rồi ướp với trà uống vào buổi sáng. Ông nói nó không thua gì hoa lài đâu. Hoa bưởi có sức quyễn rũ kỳ lạ, lôi cuốn những chú bướm, chú ong đến hút mật.
Trái bưởi lúc còn non có lớp lông măng trắng bao bọc bên ngoài. Khi chín, lớp măng không còn nữa, vỏ bưởi chuyển sang màu vàng ươm và căng tròn lên. Trên vỏ có mụt trăng trắng, xanh xanh xen kẽ. Múi bưởi chín mọng nước ngọt lịm có vị thanh thanh.
Đã từ lâu rồi từ ngày ông ngoại ra đi, tôi không còn được ngồi bên ngoại, nghe ngoại kể chuyện.Không còn được ông gỡ từng múi bưởi cho tôi ăn nữa. Thương ông tôi càng thương cây bưởi ông trồng. Ông ơi! ông hãy yên tâm, bưởi ông trồng vẫn chăm sóc kỹ. Trái  mùa này sai và to lắm. Hàng ngày con vẫn chăm sóc đều đặn cho nên bưởi ngọt hơn nhiều, con vẫn xem cây như người bạn hiền từ, con sé làm cho cây bưởi sai trái sai hoa. Hương hoa bưởi sẽ bay khắp nhà, tỏa ra đường cái, làm cho tóc các chi gái mượt mà thơm mát như suối chảy qua những cánh rừng bung nở những loài hoa trắng muốt. Bưởi che trùm bóng mát, sé cho những mùa quả ngọt thơm hương. Bưởi sẽ làm cho nhà con thêm đẹp.
Ông ơi ! tối nay ông hãy về ăn bưởi với con. Con sẽ hái biếu ông trái bưởi đầu mùa to nhất. Con sẽ ướp cho ông li trà thơm mùi hoa thơm. ông sẽ uông và giảng lại cho con những câu tục ngữ:
” Uống nước nhớ nguồn
Ăn trái nhớ kẻ trồng cây ” là thế nào ông nhé !